Xem giá, tồn kho ở: Hà Nội
Sản phẩm đã xem
Kinh nghiệm hay & Tin khuyến mãi 0888676728 Tổng đài 24/7

Những bài thơ hay, ý nghĩa về thầy cô chọn lọc

Những bài thơ hay về thầy cô luôn chất chứa rất nhiều tình cảm, kỷ niệm của học trò. Nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, các bạn có thể tham khảo những bài thơ hay chọn lọc dưới đây để gửi đến thầy, cô giáo của mình.

Dưới đây là những câu thơ về thầy cô hay và ý nghĩa được chúng tôi tổng hợp và chọn lọc gửi đến độc giả. Những lời thơ lắng đọng khiến chúng ta xao xuyến, bồi hồi mỗi khi đọc những vần thơ tình cảm, ấm lòng tình thầy tình trò dưới mái trường mến yêu.



SUY NGHĨ VỀ NGÀY 20/11

Mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam

"Tôn sư trọng đạo" trò nào dám quên

Thầy cô như cha mẹ hiền

Ươm mầm nhân cách con em nên người

Rưng rưng khóe mắt ai ơi

Thương thầy cô giáo những nơi bản làng

Nơi có con suối vắt ngang

Núi cao, rừng rậm ai màng... viếng thăm

Nơi mà cuộc sống khó khăn

Miếng ăn chưa đủ "đi thăm" bằng gì

Thành phố quà bánh thiếu chi

Hoa tươi, quà tặng, phong bì đâu lo

Thôn quê khổ lũ học trò

Thương thầy cô lắm nhưng lo thế nào

Phụ huynh áy náy, nôn nao

Gia cảnh là vậy, quà nào được đây

Thầy cô trong những ngày này

Lại đi thăm hỏi đó đây từng nhà

Động viên, an ủi mẹ cha

Cho con đi học để mà lớn khôn

Nhà giáo - kỹ sư tâm hồn

Nhưng sao gian khó còn hơn làm ngoài

So bì có đúng, có sai

Thực tế là vậy mấy ai tỏ tường

Vài lời nhân Lễ Hiến chương

Tôn vinh nhà giáo, chặng đường chông gai

Tri ân tất cả những ai

Ngày đêm nuôi dưỡng nhân tài mai sau

Dằn lòng xin nói thêm câu

Biết bao nhà giáo vùng sâu đang nghèo

Xa quê, hoàn cảnh gieo neo

Ai ơi hãy nghĩ một điều quan tâm

                  (Nguyễn Thành Công)

 

NGƯỜI LÁI ĐÒ

Mỗi năm đưa một chuyến đò

Chở bao con chữ về kho học hành

Học trò đỗ đạt công danh

Mai sau giúp Nước mình giành Vinh Quang

Trồng cây giữ Nước giữ Làng

Ươm mầm tri thức nặng mang nỗi lòng

Chẳng màn vất vả nhọc công

Chỉ mong tất cả thuộc lòng lời ru:

“Quê Hương sạch bóng quân thù

Gia đình hạnh phúc thầy U đỡ đần

Ra đường giúp bạn khó khăn

Lên Trường học hỏi: Lễ, Cần, Thanh, Liêm”

Thầy ,cô khi khó hỏi tìm

Để thêm kiến thức về ghim trong mình

Hãy là những đóa hoa xinh

Tô đời tươi đẹp bình minh nắng hồng

Nhọc nhằn dõi mắt nhìn trông

Dìu từng chân trẻ ẵm bồng giấc mơ

Học sinh tuổi trẻ dại khờ

Như bầy chim nhỏ bơ vơ trong vườn

Cô, thầy dìu dắt yêu thương

Làm nền vững trải con đường tương lai

Đò đưa cần mẫn miệt mài

Qua sông tri thức vì ai một đời ?

                               (Nghĩa Trần)


LỜI CỦA THẦY

Rồi các em một ngày sẽ lớn 

Sẽ bay xa đến tận cùng trời

Có bao giờ nhớ lại các em ơi

Mái trường xưa một thời em đã sống

 

Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng 

Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao

Thuở học về cái nắng xôn xao

Lòng thơm nguyên như mùi mực mới

 

Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới 

Thầy trò mình cũng có lúc chia xa

Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha

Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ

 

Một lời khuyên biết thế nào cho đủ 

Các em mang theo mỗi bước hành trình

Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:

Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...

 

Rồi các em mỗi người đi mỗi ngả 

Chim tung trời bay bổng cánh thanh niên

Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền

Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ

                                     (Tạ Nghi Lễ) 


NHỚ MÃI LỜI CÔ 

Xa mái trường thân yêu.

Đã bao lâu rồi nhỉ.

Những lời cô thủ thỉ.

Em nhớ đến bây giờ.

Ngày ấy tuổi mộng mơ.

Hay thẫn thờ thổn thức.

Trái tim non rạo rực.

Mùa phượng thắm sân trường.

Những bài giảng thân thương.

Thấm vương đầy bụi phấn.

Cô như vầng trăng sáng.

Dẫn lối đường em đi.

Nghe tiếng gió thầm thì.

Mà lòng xao xuyến mãi.

Suốt đường đời bươn chải.

Luôn khắc nhớ ân tình….!!!

              (Phan Thị Tuyết vân)


ƠN THẦY 

 Viên phấn nào trên tay 

Thầy dạy em học chữ

Bụi phấn nào bay bay

Vương tóc thầy trắng xóa

 

Bao mùa thu đi qua 

Thầy xưa nay đã già

Khai trí em thêm sáng

Cho cây đời nở hoa

 

Từng lời giảng yêu thương 

Bao lớp trẻ xa trường

Gói hành trang thêm nặng

Nghĩa tình thầy vấn vương

 

Mai lớn khôn nên người 

Khi nào em quên được?

Công ơn người đi trước

Dìu dắt chúng em theo.

                   (Tê Hát) 

 

NGƯỜI LÁI ĐÒ

Một đời người - một dòng sông...

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

"Muốn qua sông phải lụy đò"

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa...  

 

Tháng năm dầu dãi nắng mưa,

Con đò trí thức thầy đưa bao người.

Qua sông gửi lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

 

Con đò mộc - mái đầu sương

Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,

Khúc sông ấy vẫn còn đây

Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông...

                                            (Thảo Nguyên)


NGHE THẦY ĐỌC THƠ

Em nghe thầy đọc bao ngày

Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà

Mái chèo nghe vọng sông xa

Êm êm như tiếng của bà năm xưa

Nghe trăng thuở động tàu dừa

Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời

Thêm yêu tiếng hát mẹ cười

Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

                                 (Trần Đăng Khoa)


KHÔNG ĐỀ

Cầm bút lên định viết một bài thơ

Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo

Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo

Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.  

 

Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ

Đâu là cha, là mẹ, là thầy…

Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…

Biết bao giờ con lớn được,  

 

Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”

Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…

Những con chữ đều đều xếp thẳng

Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.

 

Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu

Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh

Cửa sổ xe ù ù gió mạnh

Con đường trôi về phía chẳng là nhà…  

 

Mơ màng nghe tiếng cũ ê a

Thầy gần lại thành bóng hình rất thực

Có những điều vô cùng giản dị

Sao mãi giờ con mới nhận ra.  

                               (Nguyễn Thị Chí Mỹ)

 

CÔ ƠI

Rời mái trường thân yêu

Bao năm rồi cô nhỉ?

Trong em luôn đọng lại

Lời dạy bảo của cô

 

Ngày ấy vào mùa thu

Bước chân em rộn rã...

Cô không lời từ giã

Xa trường tự lúc nào

 

Em ngỡ như chiêm bao

Cô về đâu, chẳng biết?

Vẫn vang lời tha thiết

Từ giọng cô dịu hiền

 

Thời gian bước triền miên

Cô chưa lần quay lại

Chúng em nhớ cô mãi

Mong thấy cô trở về

 

Lúc xưa cô vỗ về...

Nay chúng em khôn lớn

Ngày rời trường gần đến

Bao giờ gặp lại cô?!

                                      (Thảo Thảo)

BỤI PHẤN

Thầy con giờ đã già rồi

Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu

Phấn rơi bạc cả mái đầu

Đưa con qua những bể dâu cuộc đời

Mỗi khi bụi phấn rơi rơi

Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương

Cho con vững bước nẻo đường

Hành trang kiến thức, tình thương của thầy

Biết bao vất vả, đắng cay

Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời

Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời

Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!

Trọn đời con mãi tự hào

Cúi đầu cung kính... thương sao dáng thầy

Dẫu đời xuôi, ngược đó đây

Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa

Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?

Ngàn bông hoa thắm kính thưa... dâng thầy

Cho con cuộc sống hôm nay

Mừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên!

                                            (Hoài Thương)

 

THẦY VÀ CHUYẾN ĐÒ XƯA

Lặng xuôi năm tháng êm trôi

Con đò kể chuyện một thời rất xưa

Rằng người chèo chống đón đưa

Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diều

Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên

Rời xa bến nước quên tên

Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đời

Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông

Mắt thầy mòn mỏi xa trông

Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian...

                               (Nguyễn Quốc Đạt)


THẦY

Sâu thẳm trời xanh 

Thầy là mây trắng

Đem lại ước mơ

Tự do, hạnh phúc

 

Đại dương xa xăm 

Thầy là ngọn sóng

Nhấp nhô xào xạc

Xanh biếc một màu

 

Thầy với bóng đêm 

Lại là ngọn nến

Sưởi ấm ước mơ

Tương lai thắp sáng

 

Trong trái tim tôi 

Thầy là mây trắng

Ngọn sóng vút cao

Lung linh ánh nến

              (Sưu tầm) 


Đánh giá Những bài thơ hay, ý nghĩa về thầy cô chọn lọc

5.0 1 đánh giá
5
100%
4
0%
3
0%
2
0%
1
0%

Đang xử lý... Vui lòng chờ trong giây lát.

Đang tải ...